Nhặt chữ

Dưới bóng tre già

Khóm tre già là kỷ niệm xanh mát của tuổi thơ bình yên bên ông bà nội, là khoảng trời xanh nuôi dưỡng tâm hồn Dương thuở thiếu thời.

Đọc tiếp

Tháng năm vàng trang nhật ký

Nhật ký của mẹ lưu dấu lại những tháng năm cuộc đời có đủ vui buồn hờn giận. Nhưng khi khép lại trang giấy chỉ thấy lòng đầy những thương yêu.

Đọc tiếp
Hà Nội tan trong ly cà phê giảng

Hà Nội tan trong ly cà phê Giảng

Cà phê Giảng không chỉ là một món đồ uống mà hơn cả, đó còn là một nét văn hóa Hà thành thân thương, gợi nhớ ngào ngạt hương cà phê và ngầy ngậy mùi sữa, trứng.

Đọc tiếp

Dĩ vãng

Người ta có thể yêu nhau đậm sâu, đến mức chia ly không thể làm tim thôi nhung nhớ và hoài niệm còn trở đi trở lại mãi trong những cơn mê dài.

Đọc tiếp
cô đơn

Cô đơn giữa đời dài rộng

Cô đơn có lẽ là cảm giác mà ta bắt gặp không dưới một lần trong đời. Càng trưởng thành càng dễ thấy mình bầu bạn với cô đơn.

Đọc tiếp

Chân trời ngoài triền đê

Chân trời bên ngoài triền đê không chỉ là một vùng đất mới mà còn là nơi ước mơ của những người trẻ được bay cao hơn, xa hơn.

Đọc tiếp

Dạ quỳnh

Lần này nước mắt không còn là nỗi đau mà đã mang thêm cả màu nhung nhớ. Đôi khi xa cách giúp người ta đánh vần chữ thương và tìm được con đường để về.

Đọc tiếp

Tìm kiếm điều gì đó . . .