Nếu không hành động, mọi giấc mơ chỉ mãi là ý nghĩ viển vông, dù cho nó có hào nhoáng đến mức nào. Giấc mơ cầm bút cũng vậy.
1 năm
235 bài đăng báo của học viên
80 bài báo trong quý 3/2024 (từ 1/7 đến nay)
Những con số nói với bạn điều gì?
Với tôi và các học viên thì là “Nếu không hành động, mọi giấc mơ chỉ mãi là ý nghĩ viển vông, dù cho nó có hào nhoáng đến mức nào.”
Tôi nghĩ tới điều nó khi xem bảng “500 trịu” của nhóm Sáng tác kiếm tiền. Gọi vui là thế, thực chất đây là bảng tổng hợp các bài đăng báo của học viên tôi.
Tôi không còn nhớ rõ là tự bao giờ, mơ ước được làm một người cầm bút, sống bằng chữ nghĩa của tôi đã được chắp thêm đôi cánh để trở thành một người đỡ nâng, dìu dắt, đồng hành. Đôi cánh ấy ban đầu còn nhỏ bé, mong manh rồi cùng với thời gian, nó lớn lên dần, được điểm tô thêm bởi vô số sắc màu. Tôi đã có thể dùng sức lực tự thân của mình, cùng với sự hỗ trợ của đồng đội, sự chỉ bảo của các tiền bối để chắp cánh cho giấc mơ của những người cũng yêu thích “nhặt chữ ghép câu” như tôi sớm được bắt đầu.
Tháng 9/2023, tôi khai giảng khóa Viết tản văn đăng báo đầu tiên sau khi tổ chức workshop Bí kíp tạo thu nhập từ tản văn với gần 50 người tham dự. Khóa ấy tôi có 10 học viên, một khởi đầu hơn cả mong đợi với người mới dò dẫm tự bước đi trên con đường lạ lẫm như tôi.
Trong vòng tròn kết nối của tôi khi đó chưa có người nào dạy viết tản văn hay truyện ngắn để đăng báo. Tôi hoang mang vì mình đang đứng trước một vùng cỏ dại rậm rì, nhiều gai góc mà chưa có con đường nào dẫn qua, dẫu chỉ là một lối mòn tự phát. Cảm giác bối rối, lo sợ đi cùng với hưng phấn kích thích tôi mạnh mẽ vô cùng. Bởi tôi tự nghĩ mình sẽ là người đầu tiên khám phá chân trời phía sau đám cây dại ấy. Khóa học tháng 9 đó vừa mở ra một cánh cửa cho tôi, vừa là một chuyến phiêu lưu mà tôi biết mình chỉ có 50% cơ hội để trở thành người chinh phục. Chinh phục một mục tiêu, hiện thực hóa một giấc mơ mà tôi chưa từng dám tin mình sẽ làm tốt. Thời điểm đó, tôi có nhiều hơn một nỗi sợ…
Tôi sợ mình còn là một gương mặt mới chưa được nhận diện rộng rãi. Mới cả trong đường văn lẫn đường giáo dục (với vai trò là một người dạy viết).
Tôi sợ vì chỉ mới có vài giải thưởng viết con con, dăm cuốn sách viết chung và chưa phải là gương mặt cộng tác viên thường xuyên của các báo.
Tôi cũng sợ mình còn nhiều thiếu sót trong quá trình tổ chức và vận hành khóa học, sợ mình chưa đủ giỏi để giúp học viên các khóa có bài lên báo, nhận được nhuận bút và hơn cả là khám phá ra “kho báu” lớn nhất của người viết là sự dung dưỡng tâm hồn để tốt đẹp hơn, yêu đời, yêu người và yêu chính mình nhiều hơn.
Như con chim Sẻ Nâu đậu vắt vẻo trên cành cây khô trước khi trời bão tới, tôi đã mang trong mình nhiều nỗi lắng lo không thể giãi bày hết cùng ai. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn chọn liều mình làm thử. Khóa Tản văn 01, 02 lần lượt khai giảng, đến tháng 9 này sẽ là khóa thứ 6 được mở. Hết tháng 8/2024 cũng là tròn 12 tháng tôi vận hành khóa học Viết tản văn đăng báo. Tôi nhờ chị Ngọc, chị Ớt và các học viên cập nhật bài đã được lên báo của mọi người vào bảng tổng hợp với hi vọng sẽ đạt được con số 200. Đến giờ, những dữ liệu cho tôi nhiều hơn cả mong đợi. Cùng nhau, chúng tôi có:
1 năm thực hiện
235 bài đăng báo
80 bài báo riêng trong quý 3/2024 (từ 1/7 – 30/9)
Những con số không chỉ là kết quả của một cuộc thống kê mà còn là nỗ lực, là niềm vui, là sự tự hào mà cô trò tôi đã cùng nhau làm được. Đôi cánh của tôi sẽ chẳng thể lớn hơn, đôi mắt của tôi sẽ chẳng thể chăm chú hơn và cả sự phán đoán của tôi cũng chẳng trở nên có ích hơn nếu phía sau tôi không có sự tin tưởng của mọi người – những người đã chọn tôi làm cô giáo, dù tuổi đời của tôi còn non nớt bao nhiêu nếu đem ra so sánh với mọi người.
Mỗi ngày trong cuộc đời tôi, kể từ khi chọn viết như một phần dĩ nhiên, luôn có những niềm vui không ngờ. Dẫu là vui sướng tới luôn miệng líu lo hay nhỏ nhặt không đáng để mang khoe với mọi người cũng đều cho tôi thêm yêu công việc của mình, yêu những ai đang ở lại bên tôi, yêu từng ngày tôi sống và yêu cả bản thân trong khoảng thời gian hiện tại.
1 năm – 235 bài đăng báo. Dãy số này đánh dấu chặng đường đầu tiên của tôi từ khi xác định sẽ trở thành người dạy viết sáng tác cho những ai có cùng sở thích, cùng ước mơ. Để từ đó, mọi người không chỉ tự hào về bản thân, về con chữ của mình mà còn có thêm thu nhập, thêm minh chứng cho hành trình viết lách đang bước tới. Đó cũng là bức tranh lặng lẽ lưu lại dấu chân tôi cùng với cộng sự, học viên khi đang cặm cụi bước đi trên lối mòn qua khu rừng cỏ dại để hướng về phía ngày mai. Ngày mai có con chữ của chúng tôi trải dài trên những trang giấy mới còn thơm mùi mực.
Tháng 9 này, tôi sẽ lại tiếp tục sứ mệnh của mình với 3 khóa học khai giảng:
5/9 mở khóa Làm chủ ngôn từ – Tự do Biểu hiện (lần thứ 17)
10/9 mở khóa Viết tản văn đăng báo (lần thứ 6)
20/9 mở khóa Viết truyện chuyên sâu (lần thứ 3)
Phải tới khi đó tôi mới chính thức được gặp, được trò chuyện và nắm tay những học viên của mình để dắt đi trên đường viết văn. Thế nhưng tôi đã háo hức từ bây giờ. Tôi tin là nhiều học viên của tôi cũng đang chờ ngày vào học. Bởi họ đã được cho vào sinh hoạt trong nhóm riêng tư STKT từ khi hoàn tất đăng ký và biết cùng nhau, chúng tôi đang và có thể làm được những gì.
Nếu bạn cũng đang ấp ủ một giấc mơ với con chữ hay đơn thuần là muốn viết cho nhẹ lòng mình thì hãy cho tôi một tín hiệu, tôi sẽ đến và giúp bạn chọn khóa học phù hợp nhất ở thời điểm này.
Còn đây là nơi chúng ta có thể gặp nhau để bắt đầu chinh phục “bước đường viết văn”: https://linktr.ee/hoaluongwriter
Cảm ơn bạn đã đọc bài! Chia sẻ với mình ở phần bình luận nếu bạn thấy bản thân trong bài viết này.
Bạn có thể đọc thêm về kỹ thuật viết, hành trình trở thành người kinh doanh chuyên môn và các sáng tác của Sẻ nâu. Ghé thăm mình tại Facebook, Instagram để kết nối nhiều hơn nghen!