Thư tình gửi cho anh
Cả buổi chiều mưa ngồi đọc “Thư tình gửi một người” của Trịnh Công Sơn viết cho Dao Ánh làm tôi bồi hồi muốn viết
Cả buổi chiều mưa ngồi đọc “Thư tình gửi một người” của Trịnh Công Sơn viết cho Dao Ánh làm tôi bồi hồi muốn viết
Trong những cơn mộng chập chờn giữa đêm thanh vắng, trong những giọt nước mắt tức tưởi ướt đẫm gối chăn, tôi mải miết chạy
Trong những đêm mưa buồn phố thị, tôi cũng như bao người muốn đi tìm cho mình một chút ấm và êm. Hồi ức giờ đây hóa thành hoài niệm, bảng lảng cùng hơi mưa dìu tôi vào miền thương nhớ mênh mang.
Ngoài ô cửa sổ, nắng đã rực vàng rọi lên bóng dáng của hai con người đang chìm trong mê đắm. Hóa ra rung động năm ấy đích thị là tình yêu…
Cuộc sống của bạn dạo này ổn không? Có điều gì hạnh phúc hay khiến bạn cảm thấy nặng nề? Dù sao thì bạn hãy nhớ, cây táo vẫn nở hoa…
Review sách “Cây cam ngọt của tôi” qua cái nhìn về nhân vật Zeze – một cậu bé chịu nhiều bất hạnh nhưng vẫn dùng sự trìu mến để đối xử với mọi người.
Đền Quán Thánh thờ Huyền Thiên Trấn Vũ, có tên chữ là Trấn Vũ Quán và là một trong Thăng Long tứ trấn – nơi thờ các vị thần trấn giữ bốn cửa ngõ của thành Thăng Long xưa.
Những dòng viết vu vơ nhân một buổi tối ngồi đọc thơ Nguyễn Trường Phong “Đôi khi – muốn cùng em ngồi dưới một hiên
Một thời con từng quên mất mình được ba thương nhiều thế nào, cũng quên mất bao lần ba đợi con về nhà trên ghế đá với ly nước uống dở và khuôn mặt nặng trĩu âu lo.
Thân thương bếp củi, vấn vương mùi khói. Những điều bình thường nhỏ bé vẫn lặng lẽ tồn tại, góp thêm cho đời bao ý vị. Bếp củi là tuổi thơ oi oi mùi khói, là nồi cơm thơm ngát mỗi chiều, là bức tranh quê nhạt màu khói lam. Thân thương bếp củi nhen nhóm một tâm hồn bình dị, biết rung cảm trước những điều bé nhỏ, biết nhớ thương những ký ức đời thường, biết tự hào về quê hương xứ sở và biết yêu cả những điều không trọn vẹn.
Trang blog nhỏ màu xanh nơi mình viết bằng trái tim chân thành