Luyện viết quan trọng nhất là rèn mỗi ngày. 6 cách này sẽ giúp bạn viết tốt hơn.
Muốn viết tốt cần thực hành liên tục
Người ta thường nghĩ cỏ sẽ xanh hơn ở bên kia đồi. Người khác làm gì đều tốt hơn mình. Ngay cả trong viết lách cũng vậy. Nhưng cỏ ở bên kia đồi có thể xanh hoặc không. Biết đâu còn không hề có cỏ. Sự so sánh khập khiễng và võ đoán chỉ khiến bạn thêm tự ti.
Nếu có một đám cỏ ngay trước mặt bạn thì nó cần được tưới đủ nước, tắm đủ nắng để mơn mởn, non tươi. Dù là loài cỏ dại dẻo dai sức sống nhưng dưới đôi tay cần mẫn chăm bón mùa cỏ sẽ lâu hơn, hương cỏ sẽ thanh hơn và biết đâu hoa sẽ nở trên những cành cỏ dại, ong bướm sẽ lại dập dìu hoan ca.
Việc rèn viết không phải ngày một ngày hai mà thành. Bạn vẫn có thể viết một cách bản năng và tự do. Song người nghiêm túc với nó sẽ luôn tìm ra những phương pháp để tiến bộ hơn. Và họ cũng xác định viết là chuyện lâu dài. Kỹ năng viết đòi hỏi phải được mài giũa liên tục như câu “văn ôn võ luyện”.
Cách viết tốt là hình thành thói quen viết mỗi ngày
Viết một ngày bạn thấy bình thường, một tuần có thể nản nhưng viết một tháng, một năm, mười năm lại là chuyện khác. Có những thứ khi đã trở thành thói quen sẽ tự nhiên như hơi thở. Tiềm thức ghi nhớ nó, thôi thúc hành động của bạn. Nên hãy bắt đầu từ hôm nay, với viết và với bất cứ điều gì bạn thấy có giá trị trong đời.
Một người pha chế giỏi không chỉ nắm bắt các kỹ thuật mà cần có sự tinh tế cá nhân và thực hành liên tục mới tìm được một công thức cộp mác bản thân. Mình cũng có những suy nghĩ riêng để viết mỗi ngày mà không mang cảm giác ép buộc.
Thông qua viết để nhìn sâu hơn vào bản thân
Bao gồm cả hạnh phúc và khổ đau, niềm vui và nỗi buồn, hân hoan và chán chường. Từ khi viết mình khám phá chính mình, sắp xếp lại chính mình trong cách đối xử với bản thân và với mọi người xung quanh. Mình thành thật hơn và dũng cảm hơn. Mình thực tế hơn nhưng cũng sáng tạo hơn. Viết khẽ khàng gõ cửa những ký ức bị thời gian vùi lấp, đánh thức những mơ mộng bị thực tế xô quật, khai mở những con đường tới miền liên tưởng vô biên.
Viết là một điều đẹp đẽ hơn những gì mình có thể miêu tả. Bạn phải tự mình trải nghiệm mới cảm nhận hết được. Bởi vì những điều điên rồ phi logic cũng có thể hợp lý một cách đầy thuyết phục trong văn chương. Bạn sẽ học được nhiều hơn từ trong những ngày miệt mài gõ chữ. Mình thấy được lợi ích từ viết nên cũng hào hứng hơn. Chắc chắn viết không làm lãng phí thời gian và chất xám của bạn.
Tham gia vào cộng đồng những người cùng viết để có môi trường rèn luyện
Tất nhiên môi trường tập thể sẽ khó tránh khỏi những lúc bất đồng. Bạn cần giữ tâm thái học hỏi văn minh, tiếp thu những điều có giá trị. Ở trong cộng đồng, bạn không chỉ được trao đổi, hướng dẫn mà còn được khích lệ, góp ý. Ngày ngày thấy mọi người cần mẫn viết bài sẽ tác động tới bạn, giúp bạn dám viết và công khai bài viết.
Một cộng đồng lành mạnh, văn minh và tích cực thúc đẩy nhau viết mỗi ngày là món quà tinh thần quý giá. Đặc biệt với ai còn đang rụt rè, e ngại. Suy cho cùng, chúng ta cần có mọi người bên cạnh để không thấy lạc lõng. Thế nên muốn đi xa thì hãy đi cùng nhau.
Xây dựng thói quen mỗi ngày mỗi viết
Dù ngắn dù dài, vu vơ hay học thuật, bất cứ gì, chỉ cần bạn viết ra. Việc hình thành thói quen rất quan trọng. Nó chi phối các hành động của con người. Một khi viết quen, bạn có thể viết dễ dàng hơn, nhanh chóng hơn và tự giác hơn. Bởi người có thói quen cũng như cỗ máy được lập trình sẵn. Họ sẽ thực hiện các hành động mang tính lặp lại liên tục.
Nhưng muốn đến được nấc đó, bạn cần bắt đầu viết ngay hôm nay. Sự trì trệ một ngày sẽ trở thành mỗi ngày rồi dần bị bỏ bẵng. Để tránh tình trạng đó, mình luôn nhắc nhở bản thân duy trì thói quen viết.
Đặt ra những yêu cầu và nguyên tắc khi viết
Với cá nhân mình, mỗi bài viết chỉ được công bố khi bạn thấy hài lòng. Ít nhất là 70%. Ngoài ra. Mình luôn cố gắng viết một bài tối thiểu 1000 từ. Trừ thơ và các bài viết chia sẻ tâm sự vu vơ.
Như ly cà phê cappuccino không chỉ cần ngon mà còn cần đẹp. Bài viết vừa phải được chăm chút về nội dung và chỉn chu ngoài hình thức. Có rất nhiều yếu tố góp phần tạo nên giá trị của một bài viết. Mình sẽ nói thêm trong những bài khác.
Chúng ta cần viết bằng cái tâm như cách ta sống với cái tâm của mình. Bởi trước khi thành một người viết thực thụ, bạn phải là một người tử tế trước đã.
Tham gia các khoá học viết để cải thiện cách viết và chuyên môn
Bạn sẽ có người hướng dẫn để phát huy khả năng của bản thân, khắc phục những điểm yếu. Từ đó xây dựng được định hướng rõ ràng hơn.
Nếu chưa có điều kiện tài chính, bạn có thể bắt đầu học lại các kiến thức cơ bản về tiếng Việt, viết lách từ sách báo. Sách giáo khoa Văn các cấp cũng là một sự lựa chọn. Ngoài ra, hãy tận dụng các cá nhân, trang, nhóm, blog, website… liên quan tới văn chương, viết lách. Chúng miễn phí nhưng là nguồn tri thức, kinh nghiệm lớn cho bạn tha hồ học hỏi.
Nếu đã đủ tài chính, xác định được mục tiêu trong nghề viết, hãy mạnh dạn tìm hiểu và đăng ký các khoá học. Khả năng tự thân khi gặp đúng người hướng dẫn tận tâm sẽ trở thành nguồn lực để bạn khai phá và phát triển. Đầu tư cho giáo dục nếu không sinh lời cũng chả bao giờ lỗ.
Tin tưởng ở bản thân nhưng phải giữ được tinh thần cầu thị để viết tốt hơn
Tự tin để không thấy mình kém cỏi, nhu nhược, tự trách. Nhiều người có khả năng nhưng chỉ chăm chăm nhìn về bên kia ngọn đồi xa xôi để ước đoán mà quên mất nơi mình đứng cũng là một nửa ngọn đồi. Rồi từ đó sinh ra tâm lý tự ti, e ngại, không dám thử sức, không dám mạo hiểm. Nếu đứng một chỗ chỉ có thời gian vùn vụt lao đi. Bạn ngày càng ở lại phía sau người khác.
Tuy nhiên, cuộc đời rộng lớn, ta chỉ là hạt cát. Tri thức như đại dương, ta chỉ là giọt nước. Nên phải vừa vững vàng đôi chân vừa không ngừng nỗ lực tiến tới. Dù trong hoàn cảnh nào, hãy cố gắng giữ sự cân bằng. Ít nhất là trong tâm tưởng. Đừng quên trước khi pha được ly cappu như ý, người pha chế cũng phải học, phải nếm cà phê của nhiều người khác và của chính mình, nhiều lần. Bản thân bạn không hành động thì chẳng có điều tốt đẹp nào tự tìm tới.
Giống như cappuccino là hình ảnh của ly cà phê mình yêu thích, viết trở thành một nghi thức mà mình theo đuổi. Pha được ly cà phê ngon không đơn giản. Viết giỏi không phải chuyện ngày một ngày hai. Nên chẳng có gì tốt hơn sự kiên trì, nỗ lực và cầu thị. Cứ đi đi rồi sẽ tới. Nếu bên kia ngọn đồi không có cỏ xanh, chí ít bạn cũng đã đi xa hơn nơi mà bạn đang đứng.