Cappuccino và viết lách

Viết lách và cà phê cappuccino đều là những nghi thức cá nhân của mình. Mình không dùng nó để đánh đồng cho tất cả mọi người. Bởi ai cũng có những nguyên tắc tinh thần không cần tha nhân phán xét.

Cappuccino-va-viet-lach
Cappucino và viết lách

Li cà phê cappuccino thơm ngon

Đôi khi mình nghĩ Viết có “vị” của cappuccino, đủ cả đắng – ngọt – thơm – béo. Thậm chí một chút khét. Cà phê không chỉ là một loại đồ uống. Nó còn là một dạng trải nghiệm. Đặc biệt với người có thời “bị say” cà phê như mình. Nó giống như nhiều năm dài mình thờ ơ với viết. Hoặc viết không thật sự nghiêm túc.

Vị cà phê chếnh choáng

Trước đây, mình không thích uống cà phê. Trông người khác thưởng thức khiến mình thòm thèm. Nhưng lần nào uống cũng cảm thấy chếnh choáng tưởng say. Thay vì uống cà phê để tỉnh táo, mình thường sẽ đi ngủ trong trạng thái lênh đênh. Khi ấy không khác gì người nằm trên sóng sau vài giờ thao thức với cafein. Thế nên mình cần một chút ngọt ngào để điều vị. Và sữa là sự lựa chọn hoàn hảo. Chúng làm vị đắng giảm đi đáng kể. Với riêng mình, chúng khiến thức uống đậm đà kia trở nên hài hoà, dễ nghiện.

Viết lách từng khiến mình tự ti

Viết lách cũng vậy, từng khiến mình hoang mang vì tự ti. Sau cùng đọng lại là cảm giác thưởng thức đầy đê mê. Và khát thèm thêm nhiều lần nữa. Cho dù có năng khiếu với văn chương hay hoạt ngôn cũng sẽ có lúc vò đầu bứt tóc vì chẳng thể làm chủ được câu từ. Cảm giác ấy đắng như cà phê nguyên chất, không đá đường, không kem sữa. Dĩ nhiên, không phải ai cũng thích thú với nó. Nhưng bắt được một ý tưởng vụt qua hay tìm ra một câu chữ đắt giá sẽ khiến mình hài lòng. Tựa như khi được nhâm nhi lớp kem trên li cappuccino thơm ngậy. 

Cảm giác thoả mãn lúc đọc lại những gì đã viết càng kích thích mình phóng bút nhiều hơn. Nó giống như khi khứu giác và vị giác đã bắt đầu quen với thứ mùi vị chỉ cà phê mới có. Bạn sẽ thèm được uống thêm nhiều lần nữa.

Tương đồng giữa viết lách và tách cà phê

Những hạt cà phê nguyên chất được chọn lọc kĩ lưỡng sẽ mang lại hương vị đặc biệt khó quên. Chất liệu ngôn từ được chau chuốt không chỉ làm người viết thoả mãn mà còn khiến người đọc đồng cảm. Cà phê ngon – dở, bài viết hay – dở đều mang tính tương đối. Bởi cảm giác chúng mang lại với người này sẽ khác người kia.

Chọn nguyên liệu kĩ lưỡng

Muốn pha được li cà phê ngon mà dư vị đủ sức gây lưu luyến là cả một quá trình gồm nhiều công đoạn cầu kì. Muốn bài viết hấp dẫn và giá trị quả thật càng nhiêu khê.

Chỉ riêng việc chọn hạt cà phê chất lượng cũng đòi hỏi sự tỉ mỉ cao độ. Trước tiên phải hái những quả cà phê chín đều bằng tay để không bị dập hỏng, bảo quản thật tốt. Hạt ngon nhất khi mới rang. Tuy nhiên vẫn cần đảm bảo khoảng từ 12 tới 24 tiếng degas. Và để pha được một li cappu ngon thì nên dùng hạt cà phê được rang trong một tháng đổ lại.

Hạt cà phê là khởi nguồn của loại đồ uống gây nghiện. Ngôn ngữ là nền tảng làm nên toàn bộ giá trị của bài viết. Bởi vậy câu chữ trong viết lách cũng như những hạt cà phê, cần được lựa chọn cẩn thận. Bạn càng để tâm tới con chữ của mình bao nhiêu, bài viết càng dễ được đón nhận bấy nhiêu. 

Sử dụng chất liệu phù hợp cho từng nội dung

Nói vậy không có nghĩa là bạn cố nhồi thật nhiều từ cầu kì, hoa mĩ. Chỉ cần bạn chọn từ ngữ phù hợp với phong cách của từng bài. Mỗi chủ đề, thể loại sẽ ưu tiên một phạm vi từ nhất định. Li cappu ngoài cà phê còn cần nước nóng, sữa thanh trùng cùng kĩ thuật pha chế. Viết đòi hỏi cả hình ảnh, thủ pháp, kĩ thuật bên cạnh ngôn ngữ. Chiết cà phê không đúng chuẩn, đánh sữa không đúng form khó có được li cappu ngon. Lạm dụng hay cẩu thả khi viết đều khiến cho tác phẩm khó đạt yêu cầu.

Cần thời gian để “đậm vị”

Nói tới cà phê, người ta nghĩ ngay tới hai từ nhâm nhi. Do thức uống này cần thời gian để cảm nhận trọn vẹn hương vị của loại hạt được rang thơm cháy. Viết lách cũng cần qua các giai đoạn để từ câu chữ ngây ngô ban đầu trở nên chau chuốt.

Trải nghiệm với cà phê lặp đi lặp lại mang tới những cảm giác tuyệt vời cho khứu giác và vị giác. Trải nghiệm với viết lách cũng tương tự như cách bạn thưởng thức cà phê. 

Từ khó tới quen

Uống cà phê những lần đầu có khi đắng nghét, khét nồng khó nuốt. Nhưng đã quen mùi nhớ vị thì sẽ chủ động tìm cách thưởng thức. Khéo chừng còn cồn cào vì thiếu thốn. Một kiểu nhớ nhung râm ran như ngàn con kiến di chuyển. Khi bạn viết đủ lâu để hình thành một thói quen, cảm giác không được viết, không viết được khó chịu chẳng khác gì cuộc hành quân của bầy kiến qua miền vô thức. Một thứ vô thức bản năng khao khát được thoả mãn ngay lập tức. Vì vậy nhiều người từng chọn thờ ơ, từ bỏ hoặc ngưng viết. Sau đó lại quay về, kiếm tìm cảm giác trên câu chữ.

Hãy để bản thân thoải mái nhất có thể và mang tâm thế của người thưởng thức cả khi uống cappu lẫn khi viết. Bạn sẽ nhận ra đắng đót hay ngọt hậu đều thú vị. Mình thích thú khi thưởng thức vị cà phê nóng hổi, thơm lừng đựng trong li sứ trắng. Cũng trọn vẹn sống khi lọc cọc gõ chữ. Những thứ hoàn hảo rất cá nhân.

Càng mộc mạc càng dư âm

Bạn mình bảo cappu tuyệt nhất khi được đánh bằng sữa tươi không đường. Ban đầu khó uống nhưng thơm dịu và ngon lâu. Với mình, Viết cũng vậy. Càng tự nhiên, mộc mạc càng để lại dư âm trong lòng người đọc. Mộc nhưng không thô. Đấy mới là điều mình tâm niệm khi Viết. Dù sao Viết cũng là loại hình nghệ thuật của câu chữ. Đã là nghệ thuật bao giờ cũng đòi hỏi tính thẩm mĩ cao hơn thông thường.

Cà phê, viết lách và tình yêu

Câu chuyện của hương vị

Cà phê đôi khi như người tình. Không có, bạn vẫn ổn. Có rồi đời sẽ “đậm đà” hơn. Không viết, bạn vẫn sống. Nhưng sống thế nào mới là bài toán cần tìm lời giải. Với một cô nàng hảo ngọt, cappuccino là sự lựa chọn hoàn hảo. Vừa mang vị đắng của cà phê vừa béo ngậy vị kem sữa. Ngay cả hương thơm cũng là sự pha trộn nồng nàn đầy tinh tế. Chưa kể tới hiệu quả thẩm mĩ từ những hình trang trí màu nâu sữa giữa lớp bọt kem lăn tăn đủ gây ấn tượng ngay từ phút ban đầu.

Và thẩm mĩ

Một bài viết vừa lôi cuốn bởi ngôn ngữ vừa hấp dẫn bởi nội dung luôn là điều bản thân mình đang nỗ lực chui rèn. Trong quan niệm cá nhân, một bài viết không chỉ cần hay mà còn cần phải đẹp. Dù rằng hay và đẹp vẫn mang tính tương đối. Nhưng ít nhất mình phải là người kiểm duyệt gắt gao trước khi phát hành nó trên bất cứ phương tiện nào.

Tạm kết:

Một món đồ uống có thể vỗ về tâm trạng. Một đam mê được chăm chút sẽ giúp bạn có những phút giây thực sự thăng hoa. Mình thích cappuchino bởi nó đẹp và ngon. Thích viết vì nó là cách mình chọn để khẳng định bản thân, một cái tôi riêng biệt, không lẫn vào ai nhưng đồng thời là bảng tổng hoà đa thanh, đa sắc.

Bạn đọc thêm các bài Hướng dẫn viết tại đây nhé!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Tìm kiếm điều gì đó . . .