Nếu không thể học cách làm lành với tổn thương, ta sẽ không thể học được cách yêu chính mình mà như thế e là ta cũng khó lòng yêu được một người khác trong trạng thái bình an.
Có cô gái nói với tôi “Em không còn niềm tin vào tình yêu nữa. Cảm thấy không thể nào có tình yêu chân thành cùng nhau sống hạnh phúc đến cuối đời.” Tôi nghe xong chẳng biết phản ứng như thế nào cho phải, những trải nghiệm này căn bản không ai có thể khuyên ai. Tự mình trải qua, tự mình buông bỏ. Nếu không thể buông bỏ chính là sẽ mang theo vết thương lòng day dứt mãi khôn nguôi. Mà như thế, chính em sẽ ngày càng khép mình, luôn đề phòng trước những lời tán tỉnh của người khác giới. Lâu rồi càng nhận ra sống một mình vẫn tốt, hoàn toàn tự do, hoàn toàn tự chủ.
Bạn tôi có một cô em gái, xinh đẹp và quyến rũ. Ai cũng thấy cô ấy nổi bật và tự tin nhưng cô ấy luôn rơi vào những cuộc tình trái khoáy. Hơn 25 tuổi, cô ấy đã ly hôn, mang tiếng qua một đời chồng. Cô còn quen vài người nữa nhưng đều không thể tiến tới hôn nhân. Bản thân cô còn phải làm việc quần quật để trả nợ cho mình và cho cả người ta. Tôi lại lần nữa làm người lắng nghe, tự dưng thấy xót xa. Cô gái ấy cũng đã chịu quá nhiều tổn thương từ thuở bé nên lúc nào cũng khao khát được yêu thương. Vì khao khát nên mới dễ hết lòng khi được ai đó đối xử tốt một chút. Cũng vì cảm giác được yêu thương ấy mà lụy tình khó buông.
Hồi đôi mươi, tôi cũng trải qua một mối tình, không hẳn đậm sâu tới khắc cốt ghi tâm mà là đau thương tới mãi đặt xuống được. Khi ta yêu một người, dành hết tình cảm cho họ, chấp nhận cả những điều khập khiễng, mặc kệ những lời khuyên hay sự cấm đoán, ta thật lòng muốn có thể bên họ dài lâu. Nhưng tình của mình thì rõ mà người ta cứ thế lưng chừng, đến một ngày hoàn toàn rời đi không còn dấu vết gì. Không thể liên lạc cũng không thể gặp mặt. Khoảnh khắc nhận ra tất cả những gì họ từng dành cho mình có lẽ chỉ là một chút say nắng, một đoạn tình ngắn ngủi chẳng đủ để họ phải nhọc lòng gìn giữ thì tôi lại không đủ can đảm để chấp nhận, cũng không đủ cam tâm để buông bỏ.
Khoảng thời gian sau đó thật dài, tôi chìm trong nhớ nhung, oán trách, buồn tủi và nuôi trong lòng thứ hi vọng nhỏ nhoi. Cho đến khi tia hi vọng cuối cùng cũng tắt lịm, tôi có thể lặng im mà chọn quên đi. Nhưng tình yêu ấy như một cơn đau âm ĩ, rầm rì trong huyết mạch, thi thoảng lại nhói lên để nhắc tôi nhớ về một người đã cũ. Cuối cùng thì, chỉ khi tôi học được cách chấp nhận chuyện đã xảy ra, học được cách tự vỗ về mình, tử tế với mình, tôi mới dần tìm lại được bình an sau một cuộc tình nhiều nước mắt. Để rồi sau đó, gặp được người thương tôi chỉ bởi tôi là chính mình, không phụ thuộc vào tình yêu của họ.
Chúng ta có thể tưởng rằng mình mạnh mẽ, hoặc cố tỏ ra mình mạnh mẽ, song kỳ thực ta chỉ là những kẻ từng bị tổn thương nhiều quá nên tự sắm sửa khiên giáp cho mình. Ta sợ những yêu thương mong manh, sợ những ân tình nhanh chóng đứt đoạn, cũng sợ những chân thành không nhận lại được điều tương xứng. Tổn thương cứ thế ngày qua ngày chất chồng, tạo thành những suy nghĩ tiêu cực và ánh nhìn bất lực vào cuộc sống, vào tình yêu thương. Dần dà, chính ta cũng không còn can đảm hay mong muốn đặt chân tình của mình vào một người khác, sợ lại lần nữa nhận về những khổ đau.
Vậy cho nên, trước khi sẵn sàng bước vào một mối tình mới, ta cần chữa lành trái tim đã xây xước của mình. Bởi khi cái cây đủ khỏe mới đậu được quả ngon, một tâm hồn đủ an mới đón được hạnh phúc. Vì khi ta quay về yêu lấy bản thân mình, ta sẽ không còn thấy mình thiếu thốn. Và khi đã đủ đầy trong tinh thần, ta cũng không cần phải lụy vào những yêu thương từ bên ngoài. Khi ấy, nếu gặp được đúng người, những khổ đau ngày cũ tự khắc sẽ nhạt phai. Bởi không ai quá lệ thuộc vào ai nên tình cảm từ cả hai sẽ không trở nên nặng nề cho người còn lại.
Vừa rồi trong nhóm Yêu lại tiếng Việt có tổ chức minigame viết về thất tình, hôm nay bắt đầu chuỗi 10 ngày viết Làm lành với tổn thương. Có loanh quanh, mê mải đâu đâu thì cuối cùng, ta vẫn cần làm bạn với chính ta, trở về với ta mà ôm ấp vỗ về, mà yêu thương vô điều kiện. Chừng nào ta còn chưa học được cách làm lành với những tổn thương, đặt để những chuyện cũ vào quá khứ thì ta còn để chúng làm vướng bận hiện tại và ảnh hưởng tới cả tương lai.
Thử nghĩ mà xem, sẽ thế nào nếu một cô gái đồng ý bước vào một cuộc hôn nhân nhưng trong lòng cô ấy chưa từng quên những nỗi đau mà người yêu cũ gây ra. Cô ấy có thể không nhận thấy nhưng những vết thương chưa kịp khô miệng, chưa lành sẹo đã bị phủ lên một tấm vải thì chỉ là sự che chắn tạm bợ cho khuất mắt nhìn. Kỳ thực nó vẫn ở đó, mưng mủ, lở loét và mỗi ngày càng đau hơn. Vết thương chưa kín miệng ấy còn có thể dẫn đến hoại tử, bốc mùi. Những tổn thương tinh thần mà cô ấy mang theo từ cuộc tình trước sẽ dẫn tới sự tự ti, cảm giác thiếu an toàn, muốn sở hữu hoặc là khiến cô ấy luôn sợ sẽ đánh mất người đang ở bên cạnh mình. Những bất an này làm cô ấy và người bên cạnh đều mệt mỏi. Lâu dần sẽ dẫn đến những mâu thuẫn, cuối cùng là sự rời bỏ.
Thử thách 10 ngày làm lành với tổn thương lần này trong nhóm để giúp mọi người thông qua con chữ mà biểu đạt lòng mình, một lần can đảm kể ra những câu chuyện cũ. Nó giống như khi ta bị mảnh thủy tinh cắm vào da thịt, dù đau đớn, ta cũng cần lấy cái mảnh vỡ ấy ra khỏi người mình trước nhất. Sau đó mới là vệ sinh sạch sẽ, cầm máu, trị thương và thêm một khoảng thời gian để mọi thứ lành lặn trở lại. Vì là nhóm riêng tư nên Yêu lại tiếng Việt là nơi an toàn cho bạn nói lên lòng mình mà không sợ bị phán xét hay để tâm.
Mời bạn vào nhóm để tham gia cùng chúng mình trong hành trình học cách chữa lành bản thân qua con chữ này nhé!
Cảm ơn bạn đã đọc bài! Chia sẻ với mình ở phần bình luận nếu bạn thấy bản thân trong bài viết này nha.
Bạn có thể đọc thêm về kỹ thuật viết lách tại đây, các bài viết về hành trình trở thành người viết tự do của mình tại đây và các sáng tác trữ tình của Sẻ nâu tại đây.
Ghé thăm mình tại LinkedIn, Instagram và Facebook để kết nối nhiều hơn nghen!