Tôi thấy Việt Nam trong Chín nhánh da vàng
Vào thời buổi người ta viết nhiều tình yêu hay chiêm nghiệm cuộc đời cá thể thì nhà thơ Trần Đức Tín lại đi tìm mình trong thơ về dòng máu da vàng.
Vào thời buổi người ta viết nhiều tình yêu hay chiêm nghiệm cuộc đời cá thể thì nhà thơ Trần Đức Tín lại đi tìm mình trong thơ về dòng máu da vàng.
Khóm tre già là kỷ niệm xanh mát của tuổi thơ bình yên bên ông bà nội, là khoảng trời xanh nuôi dưỡng tâm hồn Dương thuở thiếu thời.
Nhật ký của mẹ lưu dấu lại những tháng năm cuộc đời có đủ vui buồn hờn giận. Nhưng khi khép lại trang giấy chỉ thấy lòng đầy những thương yêu.
Cà phê Giảng không chỉ là một món đồ uống mà hơn cả, đó còn là một nét văn hóa Hà thành thân thương, gợi nhớ ngào ngạt hương cà phê và ngầy ngậy mùi sữa, trứng.
Tổn thương từ người quen làm ta đau gấp trăm lần người lạ bởi lẽ ta chẳng có sự đề phòng.
Cô đơn có lẽ là cảm giác mà ta bắt gặp không dưới một lần trong đời. Càng trưởng thành càng dễ thấy mình bầu bạn với cô đơn.
Chân trời bên ngoài triền đê không chỉ là một vùng đất mới mà còn là nơi ước mơ của những người trẻ được bay cao hơn, xa hơn.
Tình yêu ở Paris bao giờ cũng lãng mạn và ngay cả khi hạnh phúc nhất cũng có chút gì trầm mặc.
Trang blog nhỏ màu xanh nơi mình viết bằng trái tim chân thành